Trang chủ
Về trang trước
0
  • Chọn tìm hiểu mối quan hệ

Nốt trầm

NỐT TRẦM “Luôn cài bút ở túi trên Cho hồn con chữ vẫn nguyên lối vào Nỗi niềm nhà giáo thanh cao Xây đường rải thảm lối vào với thơ”

 NỐT TRẦM

“Luôn cài bút ở túi trên
Cho hồn con chữ vẫn nguyên lối vào
Nỗi niềm nhà giáo thanh cao
Xây đường rải thảm lối vào với thơ”

Đó là những vần thơ mở đầu đầy hứng khởi và tao nhã của ông trong khúc mở đầu tập thơ Nốt trầm (NXB Hội nhà văn), với nhiều bài thơ thú vị về những sự kiện, về con người cụ thể, gần gũi trong cuộc sống... Ông là người luôn quan tâm, chia sẻ với mọi người. Được mọi người tôn trọng, yêu quý. Ông là kho tàng về lịch sử dòng họ, bởi ông là một người con luôn dành trọn tâm huyết và cống hiến hết mình cho dòng họ Nguyễn Sỹ - Thanh Lương, là người cầu nối giữa những bậc tiền nhân và các thế hệ trẻ sau này….
"...Ta vịn cha ông để đứng
Ta neo ta với nghĩa tình..."

Ông là cố, can Nguyễn Sỹ Lan

Ông có một "Đoạn đời niên thiếu" nhiều gian khó nhưng đầy nghị lực, trong một dòng họ và gia đình có truyền thống hiếu học, có người cha đầy khí phách và được thừa hưởng tính độ lượng, bao dung của người mẹ... Những gì quý báu đó đã đúc kết con người ông, làm nền tảng để rồi ông lại nuôi dạy, khuyên bảo cháu con, các thế hệ sinh sau.

Nghỉ hưu, ông lại ra Hà nội sinh sống gần con cháu, lấy thơ ca làm niềm vui
“Tận tâm gieo chữ trồng người
Tuổi chiều thanh thản neo đời với thơ”

Nhưng giờ đây “Dương trần và âm thế, đôi ngã biền biệt xa”, mọi người không còn được nghe tiếng ông nói, không còn được nghe ông đọc thơ, dạy bảo nữa. Ông đã ra đi mãi mãi với niềm tiếc thương vô bờ bến. Biết ông ốm cháu vào viện thăm nhưng không gặp được ông vì điều kiện và quy định đặc biệt của bệnh viện. Nghe tin ông mất, cháu bàng hoàng, nghẹn ngào rơi lệ. "Người trợ lý của ông" giờ đây không còn được cùng ông tiếp tục những dự định còn dang dở của 2 ông cháu. Ông ra đi nhưng những gì ông để lại còn sống mãi và là gương sáng để các con cháu noi theo. 

“Các con công việc phương xa
Ra vào quanh quẩn ông bà với nhau”
Rồi đây ông đi xa, để lại bà với 2 mắt đỏ hoe hàng ngày ra thương vào tủi. Sẽ không còn ông để mong
“Tay khờ khạo len vào mái tóc
Đôi mắt em nũng nịu nhắm nghiền
Đã mấy chục năm rồi neo nỗi nhớ
Tay anh xa, em đã mở mắt nhìn!”
....Ông không còn được làm thơ về bà, nhưng những vần thơ trẻ trung ông dành cho bà sẽ sống mãi
 
"Đọc thơ anh nhiều người khó hiểu
Câu dưới, câu trên gói kín nhiều điều
Chỉ riêng em, thấm từng dấu phẩy
Bởi mọi bài, anh gieo mỗi vần yêu!
...Vợ chồng cháu sẽ thỉnh thoảng sang chơi và nói chuyện với bà về ông, để nhớ về ông nhiều hơn qua những câu chuyện như những câu chuyện ông đã từng kể trong "Đoạn đời niên thiếu" của tác giả Phan Thúy Hà.
Thương nhớ ông! Vĩnh biệt ông, một con người mẫu mực về với tổ tiên. Ông đi xa nhưng những hình ảnh về ông thì sống mãi!

Hà Nội, ngày 29/8/2023
Thương nhớ ông!
Cháu, Thái Bình.

Tin tiêu điểm